Chuyện về cây cầu được chụp ảnh nhiều nhất thế giới - The Golden Gate Bridge of San Francisco


Cầu Cổng Vàng (Golden Gate Bridge) không đơn thuần là một công trình giao thông, nó đã trở thành một biểu tượng đại diện cho sức mạnh và sự tiến bộ của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Bắt ngang qua eo biển Golden Gate hùng vĩ, cây cầu huyền thoại này nối liền thành phố San Francisco sôi động với hạt Marin bình yên ở phía Bắc California.


Được hoàn thành vào năm 1937, Cầu Cổng Vàng từng giữ vững ngôi vị là cây cầu treo cao nhất và dài nhất thế giới. Dù kỷ lục này đã bị phá vỡ sau đó, vị thế của nó trong lòng công chúng vẫn không hề suy suyển. Với màu đỏ cam rực rỡ nổi bật giữa màn sương mù huyền ảo, Cầu Cổng Vàng mang một vẻ đẹp tráng lệ không thể so sánh, và trở thành cây cầu được chụp ảnh nhiều nhất trên toàn cầu.


Không chỉ phục vụ cho xe cộ, cây cầu còn có lối đi riêng cho người đi bộ, cho phép du khách chiêm ngưỡng toàn cảnh vịnh San Francisco một cách ngoạn mục và khó quên. Đó chính là lý do vì sao, qua bao thăng trầm, Cầu Cổng Vàng vẫn luôn là điểm đến không thể bỏ qua, một minh chứng sống động cho sự kết hợp hoàn hảo giữa kỹ thuật và nghệ thuật.



Màu sắc và quá trình xây dựng

Màu đỏ cam độc đáo của Cầu Cổng Vàng không chỉ là sự lựa chọn thẩm mỹ, mà còn là một quyết định mang tính chiến lược của kiến trúc sư Irving Morrow. Sắc màu rực rỡ này vừa hòa quyện với khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ xung quanh, vừa đủ nổi bật để những con tàu có thể dễ dàng nhận ra trong lớp sương mù dày đặc. Khi màn đêm buông xuống, cây cầu được chiếu sáng rực rỡ, tỏa ra ánh vàng phản chiếu xuống mặt nước, tạo nên một khung cảnh huyền ảo và lộng lẫy, như một lời mời gọi đầy ma thuật.




Thế nhưng, đằng sau vẻ đẹp ấy là một câu chuyện đầy gian khổ. Quá trình xây dựng cây cầu, dưới sự chỉ đạo của kỹ sư trưởng Joseph B. Strauss, đã bắt đầu từ năm 1933 và phải đối mặt với vô vàn thách thức. Eo biển Golden Gate nổi tiếng với thủy triều chảy xiết, những cơn bão dữ dội và sương mù bao phủ, biến việc thi công trở thành một cuộc chiến cam go với thiên nhiên. Chỉ riêng trong một ngày sương mù định mệnh vào tháng 8 năm 1933, một chiếc tàu hàng đã đâm thẳng vào giàn giáo, gây ra thiệt hại nghiêm trọng.


Để đảm bảo an toàn cho công nhân, kỹ sư Strauss đã sáng tạo ra một tấm lưới an toàn di động. Sáng kiến này đã cứu sống được 19 người khỏi những cú ngã chết người. Nhưng bi kịch vẫn xảy ra. Vào ngày 17 tháng 2 năm 1937, khi một giàn giáo bất ngờ sập xuống, tấm lưới an toàn không chịu nổi sức nặng và bung ra. Mười trong số 13 công nhân đã thiệt mạng. Cùng với một công nhân đã mất trước đó, tổng cộng 11 người đã mãi mãi nằm lại nơi công trường.



Cuối cùng, vào ngày 28 tháng 5 năm 1937, Cầu Cổng Vàng chính thức mở cửa cho xe cộ, hoàn thành trước thời hạn và tiết kiệm ngân sách. Nhịp cầu chính dài 1.280 mét, treo lơ lửng trên hai sợi cáp vắt qua các tháp cao 227 mét. Trong gần ba thập kỷ, Cổng Vàng đã tự hào nắm giữ danh hiệu cây cầu có nhịp chính dài nhất thế giới, cho đến khi bị Cầu Verrazano-Narrows ở New York vượt qua vào năm 1964.




Comments

Popular posts from this blog

Vui hát Giáng sinh 2024!

Vui hát Giáng Sinh!

Tập đọc đoạn văn ngắn tiếng Trung HSK1 (Bài 1)