Lịch sử thung lũng Loire: Vùng đất của những lâu đài của Pháp


Được tô điểm bằng những lâu đài và bị chiến tranh tàn phá, lịch sử của Thung lũng Loire rất dài và phức tạp—quá dài và phức tạp để có thể kể hết trong một bài đăng trên blog. Thay vào đó, cùng MV Polyglots tập trung vào bài học lịch sử vào giai đoạn mà hầu hết các pháo đài và lâu đài trong khu vực được xây dựng.




Năm 1420, sau khi Anh giành được một số trận chiến quan trọng trong Chiến tranh Trăm Năm (1337–1453) và giành quyền kiểm soát hầu hết vùng tây bắc nước Pháp, Anh và Pháp đã ký Hiệp ước Troyes. Hiệp ước này sẽ cho phép Henry V, Vua Anh, trở thành vua của nước Pháp khi Charles VI, vua hiện tại thời bấy giờ, qua đời.

Tuy nhiên, cả Henry và Charles đều chết vào cùng thời điểm, vì vậy con trai của Charles, Charles VII, đã tự xưng là vua thay thế, mặc dù người Pháp không công nhận ông là vua cho đến khi ông được trao vương miện tại nhà thờ lớn ở Reims, nơi khi đó nằm dưới sự kiểm soát của Anh. Vì vậy, Dauphin (tên gọi của người thừa kế ngai vàng không được trao vương miện) đã ẩn náu ở Loire, nơi dân chúng tuyên thề trung thành với ông.


Vườn của nước Pháp


Vua Charles VII khi đang trốn tại vùng Loire

Khác xa với biên giới liên tục thay đổi giữa Pháp và Anh, sông Loire là nơi an toàn cho Dauphin. Đây cũng là nơi để dễ dàng điều hành đất nước, vì sông Loire có thể đi lại được trong 10 tháng trong năm, và do đó là tuyến đường đi lại rất quan trọng vào thời điểm mà đường sá ở Pháp chỉ toàn là đường đất gồ ghề.
 
Nhờ vào hoạt động thương mại mà con sông này mang lại, Dauphin có thể thưởng thức sản phẩm của vương quốc mình gần như quanh năm: việt quất từ Orléans, măng tây của Blois, bắp cải và mận của Touraine và lê của Anjou.

Dauphin cũng thích sống ở sông Loire vì nơi đây có nhiều loại rượu vang hảo hạng được trồng ở đó. Nhờ sự hiện diện lâu đời của hoàng gia và giới quý tộc ở Thung lũng Loire, người ta nói rằng tiếng Pháp tinh khiết nhất được nói ở Loire.

Vào năm 1428, quân đội Anh đã bao vây Orléans, một thành phố chiến lược kiểm soát phần lớn giao thông bắc-nam của Pháp. Jeanne D’Arc (từ một ngôi làng nhỏ ở Champagne) đã đi đến Chinon để thuyết phục Dauphin hỗ trợ cô bằng một đội quân. Lòng yêu nước mà Jeanne D’Arc theo đuổi là một ý tưởng mới lạ vào thời điểm đó và đóng vai trò quan trọng trong việc thống nhất nước Pháp. Jeanne đã đánh đuồi được quân đội Anh ra khỏi Pháp và nhờ cô, Charles VII đã được trao vương miện tại Reims.
Jeanne D'Arc
 
 
Nhờ "sự thống nhất" của người Pháp dưới thời Jeanne D’Arc, nước Pháp đã được cai trị dưới thời Charles VII theo cách tập trung hơn, làm dịu đi mẫu thuẫn nội bộ giữa các thành viên của tầng lớp quý tộc. Kết quả là, các lãnh địa kiên cố của thời Trung cổ trở nên không cần thiết nữa

Từ pháo đài thành lâu đài

Sau khi nước Pháp thống nhất, các vị vua Pháp tiếp theo—Charles VIII, Louis XII và Francis I—đã ngưỡng mộ tính thẩm mỹ mà họ thấy ở Ý trong nhiều chiến dịch quân sự khác nhau, và họ đã nhập khẩu những người làm vườn, kiến ​​trúc sư và nghệ nhân người Ý để xây dựng những cung điện tuyệt đẹp ở Loire. Thông qua họ, phong trào Phục hưng Ý đã đến Pháp.

Các vị vua thường trả tiền cho lòng trung thành của thần dân quý tộc của mình bằng cách cung cấp cho họ chuyên môn của những người thợ thủ công Ý giỏi nhất trong việc xây dựng cung điện của riêng họ. Giai cấp tư sản ngày càng giàu có hơn bằng cách cho nhà vua vay tiền, và họ cũng đổ tiền vào các dinh thự theo phong cách Phục hưng. 
 
Tuy nhiên, dưới thời Henry II của Pháp, trụ sở quyền lực dần chuyển sang Paris. Khi sự ưu ái và tiền bạc của hoàng gia rời xa Loire, không còn đủ tiền để phá hủy và xây dựng lại các lâu đài thời Phục hưng theo phong cách "mới" của thế kỷ 17 hoặc 18. Nhờ đó, những viên ngọc quý như Chenonceau và Azay-le-Rideau đã được bảo tồn nguyên vẹn.

Comments

Popular posts from this blog

Vui hát Giáng sinh 2024!

Vui hát Giáng Sinh!

Tập đọc đoạn văn ngắn tiếng Trung HSK1 (Bài 1)